Dù ở gần hay ở xa, giàu có hay nghèo đói, người dân cả nước vẫn luôn hướng về miền Nam ruột thịt với hy vọng dịch bệnh sớm qua đi.
Mới đây, cư dân mạng vừa chia sẻ câu chuyện cảm động của một bà mẹ đơn thân câm điếc giữa mùa dịch đã làm ấm thêm tình cảm đồng bào tương thân tương ái.
Nhân vật được nhắc đến trong câu chuyện này là một người phụ nữ sinh ra trên mảnh đất miền Trung. Vì số phận không may mắn, cô Hà bị câm điếc bẩm sinh. Trong căn nhà nhỏ, cô Hà là lao động chính phải nuôi mẹ già và đứa con thơ vẫn đang học tiểu học.
Theo chính quyền địa phương, gia đình cô Hà là “hộ nghèo bền vững” của xã. Ấy thế mà khi nhìn thấy mọi người chung tay mang quà đến cho bà con ở Sài Gòn, cô Hà vẫn nhiệt tình đi hái bí, gom hết số gạo trong nhà nhờ mọi người gửi đến bà con trong Nam.
Ban đầu, các cán bộ thấy hoàn cảnh cô Hà khó khăn nên không nhận. Điều này khiến cô Hà giận dỗi, cô nhất định phải gửi được bao gạo và trái bí lên xe để san sẻ với đồng bào. Món quà ấy dù có nhỏ thôi vẫn khiến người nhận không khỏi xúc động. Ngay sau khi bài viết, hình ảnh về cô Hà được chia sẻ trên các diễn đàn, cộng đồng mạng đã vô cùng xúc động trước tinh thần dân tộc, tương thân tương ái của cô Hà dành cho đồng bào.
Mặc dù không thể gặp mặt trực tiếp nhưng có rất nhiều người con miền Nam đã gửi lời cảm ơn đến cô Hà. Người Việt Nam có câu “của cho không bằng cách cho”, làm từ thiện thì dù ít hay nhiều vẫn đáng quý vì chủ yếu là ở tấm lòng.
Di Di (tổng hợp)Dù ở gần hay ở xa, giàu có hay nghèo đói, người dân cả nước vẫn luôn hướng về miền Nam ruột thịt với hy vọng dịch bệnh sớm qua đi.
Mới đây, cư dân mạng vừa chia sẻ câu chuyện cảm động của một bà mẹ đơn thân câm điếc giữa mùa dịch đã làm ấm thêm tình cảm đồng bào tương thân tương ái.
Nhân vật được nhắc đến trong câu chuyện này là một người phụ nữ sinh ra trên mảnh đất miền Trung. Vì số phận không may mắn, cô Hà bị câm điếc bẩm sinh. Trong căn nhà nhỏ, cô Hà là lao động chính phải nuôi mẹ già và đứa con thơ vẫn đang học tiểu học.
Theo chính quyền địa phương, gia đình cô Hà là “hộ nghèo bền vững” của xã. Ấy thế mà khi nhìn thấy mọi người chung tay mang quà đến cho bà con ở Sài Gòn, cô Hà vẫn nhiệt tình đi hái bí, gom hết số gạo trong nhà nhờ mọi người gửi đến bà con trong Nam.
Ban đầu, các cán bộ thấy hoàn cảnh cô Hà khó khăn nên không nhận. Điều này khiến cô Hà giận dỗi, cô nhất định phải gửi được bao gạo và trái bí lên xe để san sẻ với đồng bào. Món quà ấy dù có nhỏ thôi vẫn khiến người nhận không khỏi xúc động. Ngay sau khi bài viết, hình ảnh về cô Hà được chia sẻ trên các diễn đàn, cộng đồng mạng đã vô cùng xúc động trước tinh thần dân tộc, tương thân tương ái của cô Hà dành cho đồng bào.
Mặc dù không thể gặp mặt trực tiếp nhưng có rất nhiều người con miền Nam đã gửi lời cảm ơn đến cô Hà. Người Việt Nam có câu “của cho không bằng cách cho”, làm từ thiện thì dù ít hay nhiều vẫn đáng quý vì chủ yếu là ở tấm lòng.
Di Di (tổng hợp)